Giời Nực Mặc Áo Bông
(Trần Tế Xương)
Giời Nực Mặc Áo Bông là bài thơ của tác giả Trần Tế Xương thuộc thể loại Chưa phân loại. Mời các bạn cùng đọc và thảo luận.
Bức sốt nhưng mình vẫn áo bông,
Tưởng rằng ốm dậy, hóa ra không.
Một tuồng rách rưới, con như bố,
Ba chữ nghêu ngao, vợ chán chồng.
Đất biết bao giờ sang vận đỏ ?
Trời làm cho bỏ lúc chơi ngông.
Gần chùa, gần cảnh, ta tu quách;
Cửa Phật quanh năm vẫn áo sồng.
Tưởng rằng ốm dậy, hóa ra không.
Một tuồng rách rưới, con như bố,
Ba chữ nghêu ngao, vợ chán chồng.
Đất biết bao giờ sang vận đỏ ?
Trời làm cho bỏ lúc chơi ngông.
Gần chùa, gần cảnh, ta tu quách;
Cửa Phật quanh năm vẫn áo sồng.
Thông tin bài thơ
Giời Nực Mặc Áo Bông - Trần Tế Xương
Tác giả: Trần Tế Xương
Tập thơ:
Thể loại: Chưa phân loại
Lượt xem:
Thảo luận cho bài thơ: Giời Nực Mặc Áo Bông - Trần Tế Xương